Thương mại điện tử đã và đang phát triển nhanh chóng cùng với sự bùng phát của internet. Cụ thể hơn là với sự phát triển của công nghệ điện thoại thông minh, đặc biệt là ở Trung Quốc, thương mại trên thiết bị thông minh (m-commerce) đã cho phép nhiều mô hình kinh doanh trên mạng lên hương, tận dụng sự tiến bộ của công nghệ thông tin và truyền thông để mang lại những phương thức hoàn toàn mới trong việc mua và bán.
Tuy nhiên, có điều chắc chắn sẽ xảy ra là các tranh chấp và các vẫn đề sẽ phát sinh, và với những người cảm thấy thoải mái và đủ niềm tin vào những giao dịch qua mạng như vậy, phải có những phương thức hiệu quả trong thế giới ảo đó để xử lý các tranh chấp và vướng mắc nói trên.
Cũng giống như việc công nghệ đã làm gián đoạn và biến đổi hầu hết các lĩnh vực hoạt động của con người, điều này cũng không khác nhiều khi nói về việc công nghệ thay đổi các hoạt động trong thể chế pháp lý như tòa án. Điều này được phản ánh, ví dụ như, trong cấu trúc của tòa án.
Trong thế kỷ XIX, tòa án gắn với một địa điểm cụ thể, thường là ở trung tâm các thị trấn hoặc các nơi thuận tiện đi lại, được thiết kế phục vụ chủ yếu cho sự thuận lợi đối với các luật sư, thẩm phán và các viên chức tòa án. Cho tới nửa sau của thế kỷ XX, tòa án ngày càng trở nên được coi là mộ bộ phận của chính quyền và do đó, tòa án thường được thấy ở rất gần khu vực mà trụ sở của chính quyền tọa lạc.
Một quy trình mô tả về giải quyết tranh chấp trực tuyến |
Thế nhưng, trong thế kỷ XXI, khi tòa án trở thành trực tuyền và áp dụng các công nghệ mới, ngày càng có nhiều tòa án di động, hội nghị truyền hình, tòa án trực tuyến, hòa giải qua Skype và các sáng kiến khác. Cùng với sự kết nối và mở rộng các hoạt động qua mạng internet, các toà án hiện nay cũng đang được coi là một phần của mạng lưới các hoạt động đa dạng đó.
Ở các bài viết tiếp theo về chủ đề này, chúng tôi sẽ phân tích sự chuyển biến cụ thể và so sánh sự chuyển biến đó ở nhiều quốc gia hay khu vực trên thế giới, cách thức nó vận hành cũng như xu hướng trong tương lai.
Anh Đỗ